Theo luật nhập cư của Hoa Kỳ, đơn xin thị thực không định cư hay đơn xin nhập cảnh vào Hoa Kỳ với tư cách không định cư của các công dân nước ngoài có thể được chấp thuận nếu như họ chứng minh được là họ hoàn toàn không có ý định hay mục đích định cư tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên, cũng có một số ngoại lệ đáng chú ý đối với quy định chung này, cụ thể là đơn xin thị thực H1B và L-1. Nhưng nhìn chung, các công dân nước ngoài nếu muốn tạm thời lưu trú tại Hoa Kỳ thì phải chứng minh được họ không có ý định ở lại vì bất cứ lý do gì.
Duy trì mối ràng buộc với quê hương
Đối với các công dân xin thị thực F-1, B-1 / B-2 và J-1, họ phải duy trì nơi cư trú tại quốc gia của họ. Việc không có ý định từ bỏ nơi thường trú tại quê hương đã thể hiện được mục đích không di dân của họ. Ngoài việc cung cấp bằng chứng về địa chỉ cư ngụ thực tế (ví dụ: thông tin và địa chỉ nhà riêng, căn hộ…), cũng cần nêu chi tiết các mối ràng buộc khác. Các bằng chứng về việc làm lâu dài, mối quan hệ kinh doanh, tài chính vững chắc hoặc mối quan hệ gia đình thân thiết tại quê hương của họ (trong trường hợp các thành viên khác trong gia đình không cùng đến Hoa Kỳ) đều có thể được dùng để chứng minh ý định không nhập cư. Ngoài ra, các giấy tờ thể hiện việc họ trước đây đã từng đi du lịch qua nhiều nước, dù là ở Mỹ hay ở bất kỳ quốc gia nào khác cũng được xem là bằng chứng mạnh mẽ thể sự ràng buộc vững chắc giữa họ và quê hương.
214 (b) Từ chối dựa vào phỏng đoán có mục đích nhập cư
Người nộp đơn xin thị thực sẽ cung cấp các bằng chứng chứng minh rằng họ không tiềm tàng mục đích định cư và viên chức lãnh sự có toàn quyền quyết định xem các bằng chứng đó có hợp lệ hoặc có đáp ứng được các yêu cầu của luật nhập cư hay không. Việc các viên chức lãnh sự được tự do toàn quyền đưa ra quyết định theo cảm quan của họ cũng có thể dẫn đến sự thiếu thống nhất khi đánh giá hồ sơ. Theo đó, dù người xin thị thực đã có đưa ra bao nhiêu các bằng chứng chứng minh mối ràng buộc với quê hương, nhưng nếu nó không thể đáp ứng được sự đánh giá chủ quan của viên chức lãnh sự thì thị thực của họ vẫn sẽ bị từ chối theo luật nhập cư INA §214 (b).
Giả thuyết về mục đích kép (Nhập cảnh vào Hoa kỳ với 2 mục đích khác nhau)
Theo luật nhập cư Hoa Kỳ, các loại thị thực L-1 và H1B, và phân nhánh phụ thuộc tương ứng L-2 / H-4, được cho là tránh được các hoài nghi về ý định nhập cư. Điều này thường được xem là “nhập cảnh vào Hoa Kỳ với mục đích kép”, nghĩa là một người có thể chỉ có ý định nhập cư tạm thời với tư cách không định cư, nhưng sau đó họ cũng có thể tiềm tàng ý định nhập cư vĩnh viễn vào Hoa Kỳ.
Các loại thị thực không định cư khác như O-1 và P-1, thường được xem là “nhập cảnh vào Hoa Kỳ với mục đích kép”. Mặc dù luật nhập cư Hoa Kỳ vẫn có hoài nghi về ý định nhập cư của loại thị thực này, nhưng các quy định hiện hành thì lại ngăn không để nó bị từ chối chỉ vì lý do người nộp đơn có giấy chứng nhận lao động được chấp thuận hoặc có hồ sơ bảo lãnh.
KẾT LUẬN
Dù rất khó để định nghĩa đúng về “ý định nhập cư” nhưng khái niệm này đóng một vai trò xuyên suốt trong luật nhập cư của Hoa Kỳ. Vì thế, những ai mong muốn đến Hoa Kỳ bằng thị thực không định cư thì nên làm quen và tìm hiểu về khái niệm này, cũng như cần phải chuẩn bị các bước thủ tục giấy tờ đầy đủ để có thể chứng minh được rằng bạn hoàn toàn không có mục đích di dân.
Theo Murthy
ĐỂ ĐƯỢC TƯ VẤN MIỄN PHÍ XIN VUI LÒNG GỌI:
Văn phòng Garden Grove: (877) 348-7869
Văn phòng San Jose: (408) 998-5555
Văn phòng Houston: (832) 353-3535
Văn phòng Việt Nam: (028) 3516-2118